[Nghề nào cho em] Học Báo chí có mệt không?
Tôi là một học sinh lớp 11, hiện nay công việc chủ yếu mà tôi phải hoàn thành có lẽ là học. Bố mẹ đặt khá nhiều kỳ vọng vào tôi, vì vậy bố mẹ đang dễ dãi với tôi. Mọi công việc trong nhà tôi đều không phải đụng chân đụng tay, mỗi khi đi học về tôi chỉ việc ngồi vào mâm cơm đã được dọn sẵn, mọi thứ thật dễ dàng có phải không? Chính vì lý do ấy mà có lẽ tôi muốn tập trung hết tất cả vào công việc học, tôi luôn muốn bản thân phải học thật giỏi, phải xuất sắc. Thú thật tôi là con người không có điểm gì nổi bật, ngoại hình không được tốt, tính cách khá bình thường, và học lực cũng chỉ ở mức khá. Tôi tự nhủ bản thân phải cố gắng, cố gắng từng ngày.
Cách đây khoảng 5 năm tôi là một con bé không biết ước mơ là gì? Tôi khá ngu ngơ và chỉ nghĩ ước mơ đơn thuần là có một con búp bê, có một căn phòng màu hồng ngập tràn đồ chơi,...khi ấy việc tôi từng nghĩ đến chỉ có chơi những thứ mình thích, chỉ có ăn những món ăn ngon và ngủ một giấc thật đã. Tất cả chính là tôi của 5 năm trước, thậm chí khi ấy mấy đứa bạn cùng xóm đã có ước mơ thành ca sĩ, thành diễn viên, còn tôi chỉ quanh quẩn bên một thế giới màu hồng.
Mọi thứ đã thay đổi khi tôi bước chân lên lớp 9, tôi là người rất thích học văn và tôi cũng có năng khiếu một chút ở môn văn. Nhưng thay vào đó tôi học tiếng Anh khá yếu, ba mẹ tôi thường nói rằng “không có tiếng Anh thì không làm được gì hết!”. Vào thời điểm ấy, tôi rất sợ mình là người vô dụng. Thật ra nếu không nói tôi học giỏi môn này, môn kia thì trong mắt mọi người tôi luôn là “kẻ vô dụng”, tôi không biết làm gì, tôi cũng không được đẹp, tôi không siêng năng và tôi không đảm đang nữa. Tất cả từng ấy điều đã khiến cho mọi người coi tôi là kẻ “vô tích sự”, nếu như bây giờ tôi không cố gắng học để có thể lấy được thành tích thì có lẽ tôi sẽ bị coi thường cả đời.
Lần đầu tiên tôi có được một thành tích đáng kể là khi tôi tham gia cuộc thi học sinh giỏi Văn cấp thành phố và được giải nhì, điều đó khiến tôi rất vui, nhưng có lẽ tôi vui quá sớm vì mọi người lại nói do tôi may mắn, còn có một vài người nói “ở nhà có phải làm gì đâu mới học giỏi!”. Thật sự bản thân tôi lúc đó khá buồn và tức giận, tôi tự trách bản thân mình cố gắng làm gì để phí công, phí sức như vậy. Đang trong trạng thái tưởng chừng suy sụp hoàn toàn, bỗng nhiên trên tivi xuất hiện một chương trình truyền hình tuyển dụng phóng viên truyền hình. Đó cũng là một cái duyên tình cờ để tôi lựa chọn ngành báo chí, từ lần đầu tiên khi biết đến công việc này tôi đã suy nghĩ, đây là một ngành khá vất vả và khô khan. Nhưng càng tiếp cận càng hiểu thêm tôi lại yêu thích hơn ngành nghề này. Nó phù hợp với khả năng của tôi, nó tạo cho tôi niềm vui, còn gì tuyệt hơn khi sống với đúng niềm đam mê của mình.
Nhưng có lẽ khó khăn vẫn nối tiếp khó khăn, khi dần tôi cảm giác thật khó để theo đuổi ngành nghề này. Tôi đã từng tự đứng trước gương và nhìn xem bản thân có thật sự trở thành một phóng viên hay không. Đối với nghề phóng viên, điều quan trọng nhất đòi hỏi bạn phải thực hiện đó là sự kiên trì. Đối với công việc này, bạn sẽ không thể nào giữ một hình ảnh xinh đẹp trong suốt khoảng thời gian tác nghiệp. Tôi đã tự hình dung trong đầu sự “tả tơi” sự vất vất vả của chính bản thân khi theo đuổi công việc ấy. Làm sao tôi có thể đi theo con đường này chứ? Tôi luôn đặt câu hỏi như vậy.
Khi tôi bắt đầu đặt chân vào lớp 10 nhận thức nghề nghiệp trong tôi ngày càng rõ, đó là lúc tôi bắt đầu chọn phân ban. Tôi đã không ngần ngại mà chọn khối C đó là Văn,Sử, Địa, nhưng tôi vẫn thật sự thắc mắc trong đầu là liệu tôi có học nổi không? Liệu tôi có chọn sai? Liệu tôi có kiên trì với nó hay không? Có rất nhiều dấu chấm được đặt ra. Tôi thật sự rất đắn đo trong quyết định và lựa chọn này. Tôi đã quyết định nói chuyện với bố mẹ, tôi đã từng nghĩ bố mẹ sẽ là người giúp tôi giải đáp thắc mắc trong vấn đề ấy, nhưng khi tôi nói ra bố chính là người phản bác tất cả. Bố nói với tôi “Học xong cấp ba đi học nghề, học đại học làm gì cho phí tiền!”. Mẹ thì nói” học cái này nguy hiểm lắm, bị báo thù lúc nào không biết!”
Tôi thật sự khá thất vọng, lại một lần nữa tôi kỳ vọng quá nhiều sao, tôi lại sai nữa sao? Một khoảng thời gian dài khi ấy tôi trở nên trầm cảm, tôi không còn suy nghĩ gì về tương lai nữa, tôi không còn thích học Văn, tôi không còn cố gắng để lấy thành tích trong học tập. Và vào cuối năm lớp 10, có lẽ chính thời điểm ấy khiến tôi tin tưởng hơn vào nghề nghiệp tôi đang chọn và làm công việc tôi theo đuổi, khi liên tục trong trường tổ chức các hoạt động hướng nghiệp, các hoạt động thuyết trình giao lưu, và tôi là người được đại diện thuyết trình trước toàn trường. Thật sự khi ấy tôi mới hiểu được làm công việc mình thích nó thoải mái và vui vẻ thế nào, tôi đã suy nghĩ để viết bài, tôi tập luyện cách đọc, cách nói chuyện lưu loát, trôi chảy trước mặt nhiều người, tôi thường xuyên xem các chương trình thời sự, phóng sự để có nhiều kiến thức xã hội, kiến thức bao quát.
Cuối cùng sau một khoảng thời gian dài tôi đã tìm lại được con đường mà mình hướng tới, tôi đã có đam mê hơn, và tự tin hơn vào tất cả những quyết định mình đưa ra, nếu bây giờ có ai hỏi tôi là ước mơ tương lai của tôi là gì? Tôi đã có thể tự tin nói rằng ước mơ của tôi chính là phóng viên truyền hình. Tôi luôn nhớ một câu nói khá nổi tiếng mà tôi đã được nghe: “Nếu một người không đủ tài năng để trở thành tiểu thuyết gia, không đủ thông minh để làm luật sư, và tay quá run rẩy để thực hiện phẫu thuật, anh ta trở thành nhà báo.” Đó là câu nói của Norman Mailer.
Ngoài việc không ngừng phấn đấu trong học tập, không ngừng cố gắng trong các môn học đặc biệt là cố gắng nhiều hơn vào các môn học mình yêu thích và tích cực cố gắng học tốt môn tiếng Anh, tôi suy nghĩ tôi phải cố gắng hơn trong hoạt động khác, tôi phải tự tập làm các công việc nhà, phải biết về mọi thứ và không ngừng học tập gia đình và mọi người. Giờ đây tôi mới nhận ra chỉ có con đường mà tôi thực sự tin vào, thực sự muốn theo đuổi nó, đó mới là chìa khoá để tôi chứng minh cho mọi người, cho những người coi thường tôi thấy được tôi là một con người biết phấn đấu, biết cố gắng, và nỗ lực từng ngày để đạt được ước muốn của bản thân.
Giờ đây chỉ có một câu nói duy nhất mà tôi muốn nói: “Hãy chờ tôi nhé! Tôi sẽ trở thành phóng viên!”
Ngô Bảo Yến
Hướng nghiệp GPO
Bài viết khác
Không thi thực hành trong kỳ thi học sinh giỏi quốc gia 2021-2022
Ngày đăng: 07/01/2022 - Lượt xem: 3027
Theo đó thí sinh thi chọn học sinh giỏi quốc gia THPT năm 2021-2022 ở 3 môn: Vật lý, Hóa học và Sinh học sẽ không thi thực hành
Xem thêm [+]Học sinh Việt vô địch cuộc thi Tin học văn phòng thế giới
Ngày đăng: 23/11/2021 - Lượt xem: 2661
Nguyễn Quốc Huy, lớp 12 THCS-THPT Nguyễn Tất Thành, Hà Nội, giành huy chương vàng Microsoft Word 2016 tại cuộc thi Tin học văn phòng thế giới. Ngay bây giờ, hãy cùng Hướng nghiệp GPO tìm hiểu qua bài viết này nhé!
Xem thêm [+]Sinh viên văn hóa đạt giải Nhất cuộc thi về ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo
Ngày đăng: 16/10/2021 - Lượt xem: 2598
Với ý tưởng mang đến những bộ đồ với kiểu dáng mới lạ, sang trọng và thoải mái cho nữ giới thừa cân, sinh viên Khoa Văn hóa Du lịch, Trường ĐH Thủ đô Hà Nội đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi “Ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo dành cho nữ sinh viên năm 2021”. Hãy cùng Hướng nghiệp GPO tìm hiểu thêm về thông tin trên nhé.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Năng lực bản thân - Vũ khí của sự khác biệt
Ngày đăng: 03/10/2020 - Lượt xem: 3852
Cuộc vật lộn về việc định hướng sự nghiệp, về con đường học vấn đã trở thành vấn đề của toàn xã hội.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Đơn phương nghề báo
Ngày đăng: 01/10/2020 - Lượt xem: 4596
Mình sẽ kể cho mọi người nghe về một tình yêu...”ngộ” của mình.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Ước mơ hay xu thế - lựa chọn con đường phía trước
Ngày đăng: 01/10/2020 - Lượt xem: 3261
Trẻ thơ như những chiếc mầm non mới nhú, trong trí óc chúng là những thứ bay bổng, bay bổng như những đám mây - bay mãi, bay mãi trên những nền trời xanh.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Hành trình của những giấc mơ
Ngày đăng: 01/10/2020 - Lượt xem: 5113
Tôi ngồi phịch xuống bên bãi cỏ, nhắm mắt rõ chặt, tâm hồn lơ tơ mơ khi đó. Theo một bản năng được học của những hình tượng nghề nghiệp trong lớp Lá mầm non.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Đại học có phải con đường duy nhất để dẫn đến thành công
Ngày đăng: 01/10/2020 - Lượt xem: 4712
Ngày nhập học, tôi háo hức và hồi hộp điền vào đơn xin nhập học. Dường như, tôi đã đặt tất cả niềm tin và hy vọng vào con đường mà tôi đã chọn.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Để tôi kể bạn nghe về nghề tôi đang làm nhé!
Ngày đăng: 01/10/2020 - Lượt xem: 1939
Tôi không phải một người giỏi viết, và tôi đã lưỡng lự khá nhiều trước khi quyết định tham gia cuộc thi này, chia sẻ câu chuyện của mình.
Xem thêm [+][Nghề nào cho em] Nghề từ tâm
Ngày đăng: 30/09/2020 - Lượt xem: 1540
Tôi rất cảm ơn bản thân vì đã có dũng khí lựa chọn nghề này, đã đủ kiên định giữ lập trường khi bị ngăn cản. Chợt bên cửa sổ, tôi thấy bà mạnh khỏe, mọi người đều hạnh phúc, vây quanh cô gái mặc áo blouse trắng, cổ đeo ống nghe, mỉm cười với tôi.
Xem thêm [+]Danh mục ngành nghề
Góc cuộc thi
- Không thi thực hành trong kỳ thi học sinh giỏi quốc gia 2021-2022
- Học sinh Việt vô địch cuộc thi Tin học văn phòng thế giới
- Sinh viên văn hóa đạt giải Nhất cuộc thi về ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo
- [Nghề nào cho em] Năng lực bản thân - Vũ khí của sự khác biệt
- [Nghề nào cho em] Đơn phương nghề báo
- [Nghề nào cho em] Ước mơ hay xu thế - lựa chọn con đường phía trước
- [Nghề nào cho em] Hành trình của những giấc mơ
- [Nghề nào cho em] Đại học có phải con đường duy nhất để dẫn đến thành công